Kiều Giang

VALENTINE VÀ EM




Tình yêu là vị ngọt của máu
Pha vào biển chát tồn sinh
Sáng nay em đòi chiếc lược ngà tiền sử,
Anh có đâu, để dâng tặng cho nàng !
Anh vắt kiệt máu đỏ của rừng xanh,
Để làm sống lại trái tim đôi lứa,
Nhưng bỗng chốc, anh thấy cánh hồng mất máu,
Vì có lẽ em đã đi xa.
Anh cảm thấy bên ngoài không còn có gì hiện hữu,
Chỉ còn anh, thời gian và chiếc đồng hồ.
Sáng ngày mai khi anh thức dậy,
Anh chợt thấy cành hồng ngoài sân đã khô.
Anh đã thức dậy trong căn phòng trống rỗng,
Còn em thì đã ở lại trong mơ,
Anh không nhớ là em đã nói gì với anh,
Anh chỉ biết quanh anh bây giờ là bức tường trắng.
Đáng lẽ em nên đánh thức anh trước khi ra đi,
Để cành hồng và em không có khoảng cách,
Và anh cũng sẽ thức giấc,
Khi cánh hồng vẫn còn tươi.



Kiều Giang
SG, valentine 14.2.24

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 15 tháng 2 năm 2024

Bình luận về Bài thơ "VALENTINE VÀ EM"